
Nếu được chọn lại, sẽ vẫn chọn nghề giáo miền biên viễn
Mười năm trước, ở tuổi 23, cô giáo trẻ Nguyễn Thị Thu Hà rời Hà Nội, rời gia đình nhỏ của mình để nhận nhiệm vụ ở Trường Mầm non Bản Lang, xã Khổng Lào, huyện Phong Thổ, Lai Châu, một xã biên giới đặc biệt khó khăn. Cầm tấm bằng Trung học Sư phạm Mầm non và trái tim ấp ủ khát vọng cống hiến, cô Hà không ngờ những năm tháng phía trước là chuỗi ngày thử thách ngỡ như không thể vượt qua.
Ký ức về ngày đầu lên trường vẫn là nỗi ám ảnh đối với cô: những cung đường quanh co, dốc dựng đứng, đá lở rình rập. Ngồi sau xe đồng nghiệp, cô chỉ biết bám chặt, mắt nhắm tịt vì sợ. Đó chỉ mới là khởi đầu của vô vàn khó khăn: nhà ở thuê tạm bợ, thời tiết khắc nghiệt, cơ sở vật chất thiếu thốn và trên hết là nỗi nhớ con đến quặn thắt khi con gái đầu lòng mới 18 tháng tuổi phải gửi lại cho ông bà chăm sóc.
Năm thứ hai công tác, khi gia đình vừa được đoàn tụ trong căn phòng trọ nhỏ, cô Hà bất ngờ được phân công lên điểm trường Nậm Lùng, xa và khó nhất xã. Cũng đúng lúc ấy, cô biết mình mang thai. Mỗi buổi đến lớp, cô vừa cõng con gái gần 3 tuổi, vừa ôm bụng bầu vượt những đoạn đường cheo leo hơn 10km. Những hôm trời mưa, đường lầy trơn, có đoạn phải dắt bộ từng mét. Chồng công tác vùng sâu, mỗi tháng chỉ được nghỉ vài ngày, nên phần lớn mọi việc cô đều phải gánh vác. Áp lực và vất vả khiến thai kỳ của cô gặp biến chứng, nhiều lần phải uống thuốc dưỡng thai ngay trên điểm trường.
Không có nước sạch, không có nhà vệ sinh, mẹ con cô phải ở ngay trong lớp học lợp tôn nóng hầm hập vào mùa hè, lạnh cắt da vào mùa đông. Hàng ngày, bụng bầu vượt mặt, cô dắt con đi nhặt củi nấu cơm. Thế nhưng, những khó khăn ấy không làm lụi tắt ngọn lửa nghề trong trái tim cô. Tiếng cười đùa trong trẻo của bọn trẻ Nậm Lùng chính là nguồn động lực giúp cô ở lại.
Phụ huynh nghèo, không thể đóng góp, cô cùng đồng nghiệp tự bỏ tiền mua bút màu, giấy vẽ. Tre nứa, củ khoai, bắp ngô, sỏi đá… trở thành giáo cụ dạy học. Từ những vật dụng đơn sơ ấy, cô đã biến lớp học nhỏ thành một thế giới màu sắc. Ở đó, con chữ được gieo bằng tất cả tình yêu trẻ thơ.
Nép mình giữa mây núi Cán Tỷ, Trường Mầm non Bát Đại Sơn chỉ có vài phòng học nhỏ, tường đất trộn đá, bếp ăn đơn sơ, đồ dùng dạy học phần lớn đều do giáo viên tự tay làm. Ở đây, 100% học sinh là người dân tộc thiểu số, nhiều em chưa thạo tiếng Việt, đường đến trường quanh năm bùn đất, mùa đông lạnh buốt, mùa mưa sạt lở triền miên. Ấy vậy mà hơn 10 năm qua, cô Nguyễn Thị Mến vẫn kiên định với lựa chọn “gieo chữ nơi đầu nguồn Tổ quốc”.
“Không có điện thì dùng ánh sáng của tình yêu nghề”, cô Mến nói giản dị. Từ rơm khô, lõi ngô, sỏi đá…, các cô tự làm đồ chơi, mô hình học tập giúp trẻ tiếp cận bài học một cách gần gũi. Cùng đó, cô Mến chủ động xây dựng “Môi trường học tập giàu ngôn ngữ” một mô hình sáng tạo và hiệu quả. Trong lớp, mọi đồ vật đều được gắn nhãn bằng tiếng Việt kèm hình minh họa. Cô kể chuyện bằng tiếng Việt xen tiếng mẹ đẻ, nhờ phụ huynh cùng làm trợ giảng để trẻ vượt qua nỗi rụt rè ban đầu. Dần dần, phụ huynh hiểu hơn về tầm quan trọng của tiếng Việt, hỗ trợ con tại nhà. Bản làng vốn im vắng tiếng học bài, nay đã vang lên những câu chữ đầu đời. Không chỉ sáng tạo trong phương pháp, cô tự thiết kế bài giảng, tìm tư liệu hình ảnh, sử dụng cả trí tuệ nhân tạo để hỗ trợ bài học.
Nỗ lực không ngừng ấy giúp cô nhiều năm liền đạt danh hiệu Giáo viên dạy giỏi, được Thủ tướng Chính phủ tặng Bằng khen năm 2025. Nhưng với cô, phần thưởng lớn nhất vẫn là nụ cười của học trò: “Đó là những bông hoa đầu đời của nhân cách”.
“Nếu được chọn lại, tôi vẫn chọn nghề giáo. Và nếu được chọn nơi để cống hiến, tôi vẫn chọn vùng biên cương này”, cô Mến nói, ánh mắt lấp lánh tự hào.
Giọt nước mắt trên sân khấu và lời gọi đầy ám ảnh
Không chỉ những gian nan nơi biên giới Tây Bắc, chương trình “Chia sẻ cùng thầy cô” năm nay còn khắc họa những câu chuyện khiến cả hội trường lặng đi, như câu chuyện của cô giáo Đinh Thị Lệ Thu, Trường Tiểu học Đường Hoa, tỉnh Quảng Ninh.
Khi đang chia sẻ trên sân khấu, cô Thu bất ngờ được xem đoạn video lời nhắn gửi của học trò cũ, Chíu Gì Linh: “Cô ơi, ngày xưa cô đã giúp em quay lại trường. Giờ em đã có gia đình và một con gái nhỏ. Nhân dịp 20/11, em chúc cô mạnh khỏe, hạnh phúc”. Giọng nói run run ấy khiến cô Thu bật khóc ngay trên sân khấu.
Ký ức ùa về. Ngày ấy, Linh, học sinh lớp 5 do cô Thu chủ nhiệm, đột ngột nghỉ học. Khi cô tìm đến, trước mắt cô là ba chị em nhỏ ôm nhau khóc nức nở: “Cô ơi, mẹ em bỏ đi rồi… Em không có ai hết”. Mẹ các em vì quá nghèo đã phải vượt biên sang Trung Quốc làm thuê, không thể mang con theo.
Cô Thu kể: “Hôm đó, tôi chỉ biết ôm con bé vào lòng và nói: “Không sao, còn có cô”. Rồi tôi xin chồng cho ở lại qua đêm để trấn an các con”. Từ nhà cô đến bản của Linh hơn 30km, trong khi con cô ở nhà mới hơn hai tuổi chưa từng xa mẹ. Nhưng tình thương dành cho học trò đã khiến cô vượt qua mọi rào cản.
Nhờ sự kiên trì vận động của cô, Linh quay lại trường, tiếp tục học tập. Nhiều năm sau, gặp lại “đứa con” ấy qua màn hình, nhìn em trưởng thành, hạnh phúc, cô Thu không giấu nổi niềm xúc động. Đó là phần thưởng vô giá cho những hy sinh thầm lặng của người giáo viên vùng khó.
Và đó là cô Dương Kim Ngân, Hồng Thái, Tuyên Quang là một trong những gương mặt tiêu biểu của ngành Giáo dục 2025. Sinh ra trong gia đình nghèo ở Cao Bằng, nơi cha cô từng làm giáo viên vùng xa rồi phải rời bục giảng để mưu sinh, cô Ngân lớn lên với ước mơ nối tiếp điều dang dở của cha. Năm 2014, tốt nghiệp Trường ĐH Sư phạm Thái Nguyên, cô về công tác tại Tuyên Quang và gắn bó đến nay.
Ở Hồng Thái, môn Toán vốn là nỗi sợ của nhiều học sinh dân tộc thiểu số. Không ít em rụt rè, tự ti, có em muốn bỏ học vì cho rằng mình “không thể học được”. Bởi thế, cô Ngân mở lớp phụ đạo miễn phí cho học sinh từ lớp 6 đến lớp 9, đều đặn mỗi chiều hoặc tối. “Điều quan trọng nhất là giúp các em tin vào chính mình”, cô Ngân bộc bạch.
Dạy học sinh yếu, cô chọn cách bắt đầu từ những điều nhỏ nhất: phép tính dễ, bài toán gắn với thực tế. Các ví dụ từ ruộng nương, chợ phiên khiến Toán học trở nên gần gũi hơn. Chỉ cần học sinh làm đúng một phép tính, cô khen ngợi nồng nhiệt để gieo sự tự tin. Với lớp 9, cô tổ chức thi thử định kỳ, phân tích từng lỗi sai để các em tiến bộ từng bước.
Thành quả đến từ sự bền bỉ ấy là 3 năm liên tiếp (2021 - 2024), điểm thi môn Toán vào lớp 10 của trường đều cao hơn trung bình toàn tỉnh. Nhiều học sinh đỗ vào các trường THPT uy tín, có em đạt giải KHKT cấp tỉnh.
Cùng đó là một thực tế, ở vùng cao, dạy chữ đã khó, giữ học sinh không bỏ học đi lấy vợ, lấy chồng còn khó hơn nhiều. Cô Ngân thành lập Câu lạc bộ Phòng, chống tảo hôn. Mỗi tháng, CLB tự dựng tiểu phẩm, kể chuyện thật, thảo luận tình huống… để lan tỏa thông điệp.
Có những trường hợp, cô phải đến tận nhà học sinh 5 - 7 lần, thuyết phục từ cả cha mẹ đến họ hàng. Như trường hợp của D cô bé người Mông mới 14 tuổi. Khi D xin nghỉ để “lấy chồng giảm gánh nặng cho bố mẹ”, cô Ngân lập tức vượt dốc tìm đến nhà, rồi cùng ban giám hiệu phát động quyên góp để gia đình tin rằng “ở lại trường, em không đơn độc”. Đến nay, D đã học xong THPT, một kết thúc đẹp cho hành trình đầy nước mắt và nghị lực. Những năm gần đây, trường không còn học sinh bỏ học vì tảo hôn...
Giữa những bản làng cheo leo mây phủ, giá rét mùa đông hay lở đá mùa mưa, các thầy cô vẫn chọn ở lại. Họ lặng lẽ, nhưng không bao giờ đơn độc, gian khó, nhưng chưa bao giờ dừng bước. Và chính từ những lớp học nhỏ trên núi cao, những nụ cười trẻ thơ, những đêm thức soạn bài, những giọt nước mắt xúc động khi thấy học trò trưởng thành… đã làm nên ý nghĩa sâu xa nhất của nghề giáo - kiên cường và bền bỉ để mỗi đứa trẻ lớn lên, trưởng thành, chạm tay tới khát vọng.

Giữa cảnh sắc hoang sơ của đại ngàn Tây Bắc... bản Lùng Cúng, xã Nậm Có, tỉnh Lào Cai được ôm trọn bởi những dãy núi điệp trùng, xanh thẳm. Những mái nhà của đồng bào dân tộc Mông mộc mạc nép mình trong sương mờ tạo nên một bức tranh dung dị của miền sơn cước. Trong bức tranh hùng vĩ mà tĩnh lặng ấy, vẻ đẹp của núi rừng được tô điểm bởi sự cống hiến của người giáo viên nhân dân... những người trẻ mang trong mình đầy nhiệt huyết, hy sinh tuổi xuân để vun đắp cho ước mơ của trẻ em vùng cao…
Ngày 14/11 tại hội trường xét xử Toà án Nhân dân tỉnh Phú Thọ, cơ sở 2, có địa chỉ tại số 4 Lý Thái Tổ, phường Vĩnh Phúc. Toà án nhân dân tỉnh Phú Thọ đã đưa ra xét xử vụ án hình sự sơ thẩm thụ lý số 73/2025 đối với bị cáo Nguyễn Anh Tuấn, sinh năm 1993, trú tại xã Nghĩa Hưng, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc cũ nay là xã Vĩnh Hưng, bị Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Vĩnh Phúc nay là Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Phú Thọ truy tố về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”. Trải qua 4 giờ làm việc liên tục và sau khi nghị án thảo luận. Hội đồng xét xử Toà án nhân dân tỉnh Phú Thọ xét thấy cần phải có thời gian để đánh giá tất cả quan điểm của các bên, vì vậy hội đồng xét xử quyết định kéo dài thời gian nghị án. Hội đồng xét xử sẽ tuyên án vào 8h sáng thứ 3 ngày 18.11.2025.
Chiều ngày 18.11, Ban chỉ đạo 197 thành phố Hà Nội đã tổ chức Hội nghị về thí điểm xây dựng các phường Cửa Nam, Hoàn Kiếm, Ba Đình kiểu mẫu về trật tự văn minh, đô thị.
Hội đồng xét xử toà án nhân dân cơ sở 2 tỉnh Phú Thọ, xét thấy cần phải thu thập bổ sung chứng cứ tài liệu mà không thể thu thập tại phiên toà được, nên đã quyết định hoãn phiên toà hình sự sơ thẩm thụ lý số 73/2025 ngày 10/6/2025 đối với bị cáo Nguyễn Anh Tuấn, bị Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Vĩnh Phúc nay là Viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh Phú Thọ truy tố về tội “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, thời gian mở lại phiên toà sẽ được thông báo sau.
(PLM) - Ngày 18/11/2025, Đảng ủy Bộ Tư pháp tổ chức khai mạc Hội nghị tập huấn nghiệp vụ công tác Đảng và quán triệt, triển khai một số văn bản mới của Trung ương.
PLM - Tối 16-11, khu vực nút giao Tôn Đức Thắng – Nguyễn Thái Học (Hà Nội) xảy ra sự cố giao thông nghiêm trọng khi một xe tải làm rơi bùn xuống mặt đường, khiến đoạn phố này trở nên cực kỳ trơn trượt. Ngay trong đêm 16/11 một số người tham gia giao thông điều khiển xe máy qua tuyến phố này đã bị ngã; nhiều người buộc phải xuống dắt bộ hoặc quay đầu tìm hướng khác để đảm bảo an toàn.
Plm - Mỗi năm Cố đô Huế đón hàng triệu lượt du khách trong và ngoài nước. Giữ cho Huế luôn trong lành – không chỉ là mục tiêu của chính quyền mà còn là khát vọng của mỗi người dân. Hôm nay, Huế đang từng bước khẳng định vị thế “Thành phố không khói thuốc” – trở thành một điểm đến xanh, sạch và đáng sống (Hình chùa Linh Mụ, Ga Huế, Đại Nội)
Đại diện Ban Quản lý Dự án đầu tư - hạ tầng xã Yên Bài cho biết, về việc người dân đơn thư, thời gian tới UBND xã và Ban Quản lý dự án sẽ tiếp tục rà soát hồ sơ của các hộ dân và tổ chức đối thoại với người dân. Cũng như làm việc với các cơ quan liên quan để tháo gỡ những vướng mắc tại đây.
Plm - Đêm qua, vào lúc 22h ngày 16/11, xe khách Phương Trang 34 chỗ biển số TP HCM chở 32 người, trong đó có hai tài xế, một phụ xe, chạy trên đèo Khánh Lê hướng Đà Lạt – Nha Trang để ra Quảng Ngãi. Đến khu vực Nam Khánh Vĩnh, đèo sạt lở, đất đá đổ xuống vùi lấp một phần xe.