1. Cha, dù chưa từng một ngày cầm bút viết báo nhưng đã dạy tôi - một phóng viên đang từng bước vào nghề cách làm người, làm nghề bằng cả trái tim và sự chân thành. Những bài học quý báu và vô giá ấy, bây giờ và mãi mãi, sẽ luôn là “kim chỉ nam” cho cuộc đời, cho sự nghiệp và là ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn tôi trong những ngày tháng chênh vênh giữa đời, giữa nghề “phu chữ”.
![]() |
Cha tôi nay đã 68 tuổi, trên mặt đầy những nếp nhăn của thời gian.(Ảnh minh họa - Nguồn: ST) |
Cha tôi, nay đã tròn 68 tuổi, là một người lao động bình thường, gắn bó cả đời với ruộng đồng, bao năm bán những giọt mồ hôi cho từng mảnh ruộng, thanh xuân cũng gửi gắm cho đất mẹ quê hương. Đôi tay ông chai sần, gương mặt ông đầy vết nhăn khắc khổ như dấu tích của thời gian để lại. Thế nhưng, ánh mắt cha luôn ngời sáng sự lạc quan và niềm tin vào cuộc sống.
Cha, xưa vì gia đình nghèo, để phụ ông bà nội tôi nuôi các em ăn học mà đành gác lại sách vở, đành dở dang cuộc đời sinh viên năm 4 tại Đại học Bách khoa trở thành "con buôn" tại khu cửa khẩu của tỉnh Lạng Sơn. Ông, chưa một lần viết báo, chưa một ngày làm nghề báo, cũng không biết được khái niệm vẹn toàn của nghề nhưng cha, với trái tim đầy vết xước của đời với sự nhân văn của mình hoà quyện với một tâm hồn nhạy cảm, một cách nhìn sâu sắc về con người và cuộc đời, đã dạy tôi thật nhiều để làm người, làm nghề.
Tôi còn nhớ những buổi tối ngồi bên hiên nhà với cha, được ông kể, nghe về những câu chuyện đời thường, có thể là một ông lão bán hàng rong cả ngày chẳng đắt khách nhưng vẫn luôn tươi cười, về những người lính thời chiến tranh dù mới cưới vợ được một ngày đã ra chiến trường vì Tổ quốc, về người chị gái nuôi em ăn học vì không may bố mẹ mất sớm hay về chính mẹ tôi, người phụ nữ luôn tần tảo thức khuya dậy sớm để phụ chồng công việc, chăm lo, nuôi nấng 4 chị em chúng tôi ăn học thành người… Những câu chuyện của cha, dù về ai, cũng luôn là những người tử tế giữa cuộc đời khắc nghiệt này.
Bao năm bon chen giữa Thủ đô đắt đỏ, một ngày tôi nhận ra: Những câu chuyện ấy, chính là những bài học đầu tiên về cách lắng nghe, quan sát và thấu hiểu - đó là cách làm người, sau là làm báo.
Cha nói: “Làm gì cũng phải có cái tâm. Không có tâm, làm tốt đến đâu cũng chỉ là cái vỏ rỗng”. Câu nói ấy, giản dị nhưng sâu sắc, đã khắc sâu vào tâm trí tôi, trở thành “kim chỉ nam” khi tôi bước vào nghề báo.
Cha tôi cũng từng nói, muốn hiểu người khác, trước tiên phải biết đặt mình vào vị trí của họ. “Mỗi mảnh đời đều có một câu chuyện riêng, con đừng bao giờ vội vàng mà phán xét họ khi chưa thấu hiểu…”. Lời dạy ấy, những năm qua, đã theo tôi trong từng con chữ, từng bài viết, từng buổi phỏng vấn khi vào nghề. Cũng nhờ lời dạy đó, tôi học được cách lắng nghe không chỉ bằng tai, mà còn bằng trái tim, để cảm nhận được những nỗi đau, niềm vui và mong muốn của từng người, từng hoàn cảnh mà tôi gặp hay tiếp xúc. Để rồi, giờ đây tôi mới hiểu: Nghề báo không chỉ đòi hỏi tài năng, giỏi chuyên môn mà còn cần cả đạo đức và tính nhân văn.
Có lần, khi tôi đang hoàn thành bài viết về đề tài Nhà nước thu hồi đất và tái định cư cho người dân ở một địa phương, sau khi đọc bản dự thảo, cha chia sẻ: “Con đừng chỉ viết về trình tự, thủ tục thu hồi đất và quyền lợi của người dân, mà hãy viết cả về ước mơ, nguyện vọng chính đáng và cách để “hiện thực hóa” ước mơ của họ, đó nên là đích đến, là giá trị cốt lõi của bài viết cũng như của nghề báo con à”.
Bài học đó như tia nắng chiếu sáng trái tim làm nghề của tôi, để rồi tôi nhận ra rằng: Nghề báo không chỉ là kể lại những gì nhìn thấy, viết lại những thứ mình biết được mà còn có sứ mệnh tìm ra ánh sáng trong bóng tối, là mang hy vọng, giải pháp cho mọi người.
Cha, chưa từng làm báo nhưng lại có tư duy nhạy bén về cách truyền đạt và kể chuyện. Theo ông, một câu chuyện hay không cần hoa mỹ, cũng không cần dài dòng, nhưng nhất định phải chạm được vào trái tim mỗi đọc giả. Đây cũng là lí do mà, mỗi khi ngồi trước máy tính để hoàn thành bài viết, tôi luôn tự hỏi: Mình viết cho ai, muốn gửi gắm nội dung, thông điệp gì đến cho người đọc.
2. Điều khiến tôi xúc động nhất khi nghĩ về cha không chỉ là những bài học, mà còn là tình yêu thương vô điều kiện mà ông dành cho tôi. Cha chưa bao giờ ép tôi phải trở thành ai, phải làm gì, nhưng luôn ủng hộ tôi theo cách của riêng mình. Khi tôi quyết định theo đuổi nghề báo - một nghề ông không am hiểu lắm nhưng ông biết sẽ không dễ dàng và đầy thử thách. Cha chỉ nói, con chọn con đường nào, cha cũng tin con sẽ làm tốt, miễn là mỗi khi tự nhìn vào tận đáy lòng mình, không thấy hổ thẹn, không thấy áy náy vì những gì mình đã làm.
Đó là lý do mà trong nhiều năm làm nghề báo, những bài viết của tôi không đơn giản chỉ là những con chữ, mà còn là cách để tôi lan tỏa sự tử tế, tính nhân văn, yêu thương mọi người như cái cách cha đã sống cả đời và dạy bảo các con.
Có lần, tôi viết một bài về sự hi sinh thầm lặng cho gia đình, cho chồng con của mẹ tôi. Khi bài viết được đăng tải và đưa cho cha đọc, ông không nói gì, mỉm cười chỉ nói “bài viết này hay” rồi lặng lẽ châm điếu thuốc, uống hớp nước chè. Khi ấy, tôi thấy mắt ông hơi đỏ nhưng tôi biết, cha vui.
Nghề báo là một hành trình dài, đầy thử thách và cũng đầy cảm xúc. Nó không chỉ là viết lách, mà nghề báo còn có sứ mệnh mang đến sự thật, truyền cảm hứng và kết nối con người. Và trong hành trình ấy, cha luôn là ngọn đèn soi sáng, là điểm tựa để tôi bước tiếp. Có những ngày tôi mệt mỏi, hoang mang, tự hỏi mình có thực sự phù hợp với con đường này hay không. Mỗi lần như vậy, tôi lại về quê, về ngôi nhà có cha, để được trò chuyện với cha, được nghe cha nói, nghe cha kể chuyện, những câu chuyện tưởng chừng như hài hước, ngẫu nhiên nhưng đâu đó, thật sâu sắc, nhân văn. Để rồi, những hoài nghi, những mệt mỏi hay thử thách chẳng còn khó khăn với tôi.
Giờ đây, với tất cả lòng biết ơn và tình yêu thương, tôi chỉ muốn cảm ơn cha, người thầy vĩ đại của cuộc đời và nghề “phu chữ” của bản thân mình. Bây giờ và sau này, mỗi bài viết, mỗi tác phẩm báo chí của mình sẽ là một lời tri ân đến cha - người thầy của đứa con trai út mà ông sinh thành. Cảm ơn cha nhiều lắm lắm…
(PLM) - Chiều ngày 15/5, tại trụ sở báo Pháp luật Việt Nam đã diễn ra lễ trao quyết định của Bộ Công an công nhận báo Pháp luật Việt Nam đạt tiêu chuẩn “An toàn về an ninh, trật tự” năm 2024. Tham dự buổi lễ về phía Bộ Công an có Thiếu tướng Đinh Văn Nơi, Cục trưởng Cục An ninh chính trị nội bộ (A03). Đại tá Phạm Văn Hà, trưởng phòng 5, Cục An ninh chính trị nội bộ cùng một số đơn vị trực thuộc. Về phía báo Pháp luật Việt có TS. Vũ Hoài Nam, Tổng biên tập; TS. Vũ Hồng Thuý, Phó Tổng biên tập, cùng đại diện các phòng, ban của báo.
(PLM) - Sáng ngày 13/5, tại Cơ sở 2 của Trường Đại học Luật Hà Nội tại Bắc Ninh, Đoàn kiểm tra của Cục Kế hoạch - Tài chính, Bộ Tư pháp đã có buổi làm việc với chủ đầu tư và các đơn vị liên quan nhằm đánh giá tiến độ thi công cũng như tình hình giải ngân vốn đầu tư công năm 2025. Đoàn do đồng chí Phan Anh Tuấn – Cục trưởng Cục Kế hoạch – Tài chính, Bộ Tư pháp làm trưởng đoàn.
(PLM) - Ngày 14/05/2025 tại trường Đại học Công đoàn đã diễn ra Hội thảo khoa học quốc tế với chủ đề “ Du lịch xanh ở Việt Nam trong bối cảnh biến đổi khí hậu toàn cầu: Thực trạng và giải pháp”. Sau nhiều giờ làm việc, hội thảo đã trình bày nhiều tham luận quan trọng, chỉ ra nhiều giải pháp mang tính vĩ mô và vi mô giúp định hình chiến lược phát triển du lịch bền vững, có giá trị thực tiễn cao, giúp các tổ chức, doanh nghiệp trong ngành có thể áp dụng hiệu quả vào hoạt động quản trị và vận hành.
(PLM) - Ngày 14/5, tại Hà Nội, trong không khí trang nghiêm của Đại lễ Vesak 2025, chùa Quán Sứ (Hà Nội) đã trở thành điểm hành hương quan trọng khi đón nhận xá lợi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni - bảo vật quốc gia của Ấn Độ được cung nghinh về Việt Nam.
(PLM) - Sáng 13/5, tại Bộ Tư pháp, Báo Pháp luật Việt Nam phối hợp với Hiệp hội Chăn nuôi Việt Nam tổ chức Tọa đàm “Công bố hợp quy sản phẩm hàng hóa - Một số vấn đề pháp lý và thực tiễn”. Theo các hiệp hội, sau hơn 20 năm áp dụng, quy định công bố hợp quy không còn phù hợp, gây tốn kém chi phí, thời gian và phát sinh thủ tục không cần thiết. Các chuyên gia đề xuất bãi bỏ quy định về công bố hợp quy nhằm tạo môi trường kinh doanh thông thoáng, thúc đẩy kinh tế.
(PLM) - Sáng 11/5, tại Quảng trường Nhà hát Lớn, thành phố Hải Phòng long trọng tổ chức Lễ duyệt đội ngũ và diễu hành quần chúng, chào mừng 70 năm Ngày giải phóng thành phố (13/5/1955 – 13/5/2025). Sự kiện trọng đại này thu hút gần 3.000 người tham gia, trở thành một ngày hội lớn của toàn dân, thể hiện niềm tự hào sâu sắc và khát vọng phát triển mạnh mẽ của thành phố Cảng anh hùng.
(PLM) - Ngày 8/5/2025, Trường Đại học Luật Hà Nội long trọng tổ chức Lễ trao tặng Huân chương Lao động hạng Ba, Bằng khen của Thủ tướng Chính phủ và công bố Quyết định về công tác cán bộ.
(PLM) - Vừa qua, báo Pháp luật Việt Nam nhận được đơn thư phản ánh của ông Trần Văn Mạnh - Giám đốc Công ty TNHH sản xuất, vận tải, thương mại Huyền Yến có địa chỉ tại: Lô số 8, Cụm Công nghiệp Tân Dĩnh - Phi Mô, thôn Tân Thành, thị trấn Vôi, huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang. Theo đơn thư ông Mạnh cho biết; Năm 2014 gia đình ông khi đó được UBND tỉnh Bắc Giang cấp giấy chứng nhận đầu tư xưởng sản xuất dầu thực vật tại Cụm Công nghiệp Tân Dĩnh - Phi Mô. Tuy nhiên, quá trình thu hồi đất để thực hiện dự án Thửa đất số 370, 372 tờ bản đồ số 19 (xã Phi Mô nay là thị trấn Vôi) được UBND huyện Lạng Giang cấp 3 cuốn sổ đỏ cho 3 gia đình khác nhau dẫn đến việc tranh chấp, khiếu nại, khiếu kiện suốt nhiều năm qua, vì vậy đến nay dự án xây dựng xưởng sản xuất dầu thực vật vẫn chưa thể hoàn thiện. Trong khi đó phán quyết của Toà lại chưa rõ ràng nên cũng chưa thể thi hành án.
(CLO) Nhà báo Hồ Quang Lợi "là một nhà bình luận xuất sắc và nhạy bén trước thời sự cuộc sống. Có thể coi anh là một nhà văn có tài, bởi những bài báo của anh không chỉ mang tính tân văn mà còn mang tính thẩm mỹ. Nhiều bài báo của Hồ Quang Lợi không chỉ giàu thông tin, nhận định, ý tưởng, mà còn là những bài văn đầy mỹ cảm" - Cố GS.Anh hùng lao động Vũ Khiêu.
Nếu bạn theo dõi cuộc trò chuyện dưới đây, năng lượng đam mê SỐNG ở một con người sôi nổi có lẽ sẽ chạm tới bạn!
(PLM) - Một người đàn ông trong tình trạng "ngáo đá" đã bị lực lượng Cảnh sát giao thông (CSGT) tỉnh Bình Dương bắt giữ sau khi cầm dao rựa điên cuồng "múa" trên đường, khiến người đi đường hoảng sợ.