Luật Hàng không dân dụng Việt Nam sửa đổi: Khai thác hiệu quả tiềm năng về hàng không dân dụng phục vụ phát triển kinh tế - xã hội
Phát biểu tại phiên họp, hôm qua, 21/8, đại diện Bộ Giao thông vận tải cho biết, sau hơn 16 năm thực hiện Luật Hàng không dân dụng Việt Nam 2006 và Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Hàng không dân dụng Việt Nam 2014, hoạt động hàng không dân dụng đã được tổ chức, vận hành trong một hệ thống thống nhất, đồng bộ, chịu sự quản lý nhà nước về hàng không dân dụng của Bộ Giao thông vận tải, Nhà chức trách hàng không, đảm bảo nguyên tắc: tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ; bảo đảm an ninh, an toàn hàng không, khai thác có hiệu quả tiềm năng về hàng không dân dụng để phục vụ phát triển kinh tế - xã hội của đất nước.
Tuy nhiên, bên cạnh các kết quả đã đạt được, quá trình triển khai thi hành Luật Hàng không dân dụng Việt Nam đã xuất hiện một số tồn tại, hạn chế như: thiếu hụt nguồn lực, cơ chế đặc thù để bảo đảm triển khai trách nhiệm của Cảng vụ hàng không tại cảng hàng không, sân bay; thiếu các quy định cụ thể để gắn trách nhiệm của UBND các cấp trong việc thực hiện chức năng quản lý nhà nước về hàng không dân dụng tại địa phương;...
Vì vậy, việc xây dựng Luật Hàng không dân dụng Việt Nam (sửa đổi) là cần thiết nhằm tiếp tục hoàn thiện cơ chế, chính sách trong lĩnh vực hàng không dân dụng; tăng cường quản lý nhà nước, thể chế hoá chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước về phát triển kết cấu hạ tầng cảng hàng không, sân bay; thực hiện cam kết của Việt Nam với cộngđồng quốc tế; khắc phục những vướng mắc, bất cập trong quá trình triển khai pháp luật về hàng không dân dụng.
Luật Hàng không dân dụng Việt Nam (sửa đổi) tập trung vào 5 chính sách: Hoàn thiện khung pháp lý về công tác quản lý nhà nước chuyên ngành về hàng không dân dụng; Hoàn thiện khung pháp lý về an toàn hàng không; Hoàn thiện khung pháp lý về an ninh hàng không; Hoàn thiện khung pháp lý về đầu tư xây dựng, quản lý và khai thác cảng hàng không, sân bay; Hoàn thiện khung pháp lý về vận chuyển hàng không.
Phát biểu tại phiên họp, đại diện Bộ Công an đề nghị chỉnh lý Hồ sơ đề nghị xây dựng Luật về các nội dung liên quan đến bảo đảm an ninh hàng không theo hướng Bộ Công an là cơ quan quản lý nhà nước về an ninh hàng không, chủ trì, chỉ đạo, phối hợp, điều hành, tổ chức thực hiện các biện pháp bảo đảm an ninh hàng không đặt trong tổng thể hệ thống an ninh quốc gia. Đồng thời làm rõ phạm vi điều chỉnh của dự thảo Luật sửa đổi, cụ thể hoạt động bay, phương tiện bay công vụ sẽ được điều chỉnh theo quy định của Luật này hay tại các văn bản quy phạm pháp luật khác.
Đại diện Bộ Ngoại giao đề nghị cơ quan soạn thảo cần rà soát, làm rõ quy định, thực tiễn ký kết các thỏa thuận theo quy định của ICAO (Tổ chức hàng không dân dụng quốc tế); trong trường hợp là điều ước quốc tế cần thực hiện thủ tục theo Luật Điều ước quốc tế năm 2016.
Kết luận phiên họp, Thứ trưởng Nguyễn Khánh Ngọc đánh giá các ý kiến thảo luận từ thành viên Hội đồng có tính xây dựng cao, tâm huyết; hồ sơ thẩm định đề nghị xây dựng Luật sửa đổi cũng được cơ quan chủ trì soạn thảo chuẩn bị đầy đủ, tuân thủ theo đúng quy trình của Luật Ban hành Văn bản quy phạm pháp luật năm 2015 (được sửa đổi, bổ sung năm 2020).
Nội dung của 5 chính sách được đề xuất phù hợp với đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách của nhà nước; tuy nhiên cần rà soát các văn bản quy phạm pháp luật liên quan để đảm bảo tính thống nhất của dự thảo Luật sửa đổi với hệ thống pháp luật, đặc biệt là với Luật Phòng không nhân dân đang được trình Quốc hội xem xét, cho ý kiến. Bên cạnh đó, Thứ trưởng đề nghị cơ quan soạn thảo bổ sung, củng cố nội dung sự cần thiết xây dựng Luật Hành không dân dụng Việt Nam; đánh giá kỹ tác động của các chính sách tới thủ tục hành chính và về giới (nếu có).
Đối với hoàn thiện khung pháp lý về đầu tư xây dựng, quản lý và khai thác cảng hàng không, sân bay, Thứ trưởng đề nghị cơ quan soạn thảo tập trung vào những quy định đặc thù liên quan đến đầu tư xây dựng, quản lý và khai thác cảng hàng không, sân bay; đồng thời đề xuất các giải pháp để giải quyết những khó khăn, vướng mắc của Luật hiện hành trong lĩnh vực này.