“Người đặc biệt” của những cô gái
HLV Mai Đức Chung, “người đặc biệt” của các cô gái.
Ông Chung quê gốc ở Hưng Yên nhưng sinh ra ở làng hoa Ngọc Hà, Hà Nội và là con thứ 2 trong một gia đình 6 anh chị em. Hà Nội thời chiến hồi đó nghèo khó, cổ kính là nơi ông làm quen với trái bóng lần đầu tiên và nhanh chóng đam mê môn thể thao đầy sức hút ấy. Như lời ông Chung kể lại, có lần ông mải mê đá bóng đến nỗi quên cả trông nồi cơm và bị ăn đòn.
Nói về cuộc đời làm cầu thủ, Mai Đức Chung và Lê Thụy Hải (Hải “lơ”) là hai HLV xuất sắc của bóng đá Việt Nam, có những kỷ niệm thật đáng nhớ. Đỉnh cao trong số đó là chuyến đi cùng vào TP HCM để đá giao hữu với các đội bóng miền Nam năm 1976, một năm sau ngày đất nước hoàn toàn thống nhất. Bộ đôi Mai Đức Chung và Lê Thụy Hải chính là những ngôi sao của trận đấu ấy. Ông Chung “xe ca” mở tỷ số từ đường chuyền của ông Hải “lơ”, trước khi chính ông Hải “lơ” ấn định thắng lợi bằng một cú dứt điểm đẹp mắt.
Ở công việc HLV, ông Hải “lơ” là người giỏi, có cá tính, thích “ăn sóng nói gió”, phát ngôn mạnh miệng, còn ông Chung nhỏ nhẹ thì luôn miệt mài với “đàn con gái” và thuộc dạng nói ít, làm nhiều, ít xuất hiện trên truyền thông.
Còn nhớ, Đội tuyển nữ Việt Nam lần đầu tiên tham dự SEA Games vào năm 1997 và đây cũng là giải đấu lớn đầu tiên HLV Mai Đức Chung dẫn dắt đội. Ngay trong lần đầu tiên đó, ông Chung cùng các học trò đã giành tấm Huy chương Đồng lịch sử cho bóng đá nữ Việt Nam. Đó là sự khởi đầu cho những thành công sau này của ông Chung với Đội tuyển nữ Việt Nam. Các nữ cầu thủ 6 lần bước lên bục cao nhất nhận tấm Huy chương Vàng SEA Games thì trong đó một mình ông Chung 4 lần là người dẫn dắt đội vào các năm 2003, 2005, 2017 và 2019. HLV Mai Đức Chung còn đưa Đội tuyển nữ Việt Nam vô địch Giải vô địch nữ Đông Nam Á 2019 khi đánh bại chủ nhà Thái Lan.
Và dĩ nhiên, không thể quên được giây phút lịch sử trong năm 2022, khi ông cùng Đội tuyển nữ quốc gia giành tấm vé dự World Cup 2023. Đó là dấu ấn đỉnh cao trong sự nghiệp của ông. Một con người tận tụy, cống hiến và có được “quả ngọt”.
“Năm nay tôi đã 72 tuổi, ngưỡng tuổi nên dành nhiều thời gian để nghỉ ngơi. Tôi đã sụt ký, mất ngủ trong khoảng thời gian cùng đội thi đấu Asian Cup 2022 vì áp lực và mệt mỏi. Tôi nghĩ đã đến lúc nên dừng lại và nhường vị trí này cho các HLV trẻ hơn. Tôi sẽ hỗ trợ Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) tìm người thay thế và có thể ứng cử viên sẽ là HLV ngoại quốc. Thời gian tới, tôi có thể giữ vai trò cố vấn cho đội chứ không đảm trách nhiệm vụ trực tiếp nữa” - HLV Mai Đức Chung chia sẻ như vậy sau khi Đội tuyển lọt vào World Cup.
Ông Chung nói vậy vì ông thấy nghề áp lực, tuổi tác đè nặng, thi đấu ở World Cup là đấu trường lớn, nó là trải nghiệm quý báu, nhưng là nhiều thách thức với ông. Dù FIFA có đưa ra vấn đề bằng cấp và biết rằng, ở giải đấu cấp độ World Cup, FIFA có những quy định riêng mà AFC không thể can thiệp, nhưng VFF cũng đang tích cực làm việc với FIFA để xem xét những quy định của World Cup 2023, trong đó có bằng cấp của HLV và các trợ lý theo quy định. Với những HLV lớn tuổi, vì nhiều lý do khác nhau mà họ không thể có đủ chứng chỉ bằng cấp thì kinh nghiệm là yếu tố để xem xét. Bằng chứng là ở Asian Cup 2022 vừa qua tại Ấn Độ, tiêu chuẩn của các HLV vẫn là bằng Pro. Tuy nhiên, Liên đoàn Bóng đá châu Á (AFC) vẫn có thể cấp phép ngoại lệ cho HLV Mai Đức Chung để ông làm việc.
Thế nên, khả năng ông ở lại cầm quân tại kỳ World Cup năm sau là rất lớn. Nó sẽ là kỷ niệm khó quên của một người cả cuộc đời dấn thân theo nghiệp quần đùi áo số. Từ cầu thủ, rồi đến HLV, ông đều để lại dấu ấn rất lớn. Một điều mà cầu thủ bóng đá Việt Nam chưa ai làm được.
Điều cuối cùng, sở dĩ gọi ông Chung là “người đặc biệt” của các cô gái, bởi lẽ “Tôi cũng trăn trở cho cuộc sống của các cháu. Không phải chỉ bóng đá nam, giờ bóng đá nữ của tôi cũng có thành tích rồi, cớ sao không được quan tâm. Tôi mong sau khi giải nghệ, các cầu thủ nữ có cuộc sống ổn định và mong muốn hơn nữa của tôi là các cháu có một gia đình hạnh phúc, đầm ấm”, HLV Mai Đức Chung trải lòng.
Chiến lược gia 72 tuổi cho biết trong sự nghiệp cầm quân, điều ông chờ đợi lớn nhất không phải là những tấm huy chương, những thành tích, mà là... thiệp mời cưới của các cầu thủ nữ. Thầy Chung xót xa khi học trò của mình cống hiến thanh xuân cho sự nghiệp quần đùi áo số, hầu hết các cầu thủ nữ sau khi giải nghệ đều đã quá tuổi, da đen sạm vì nắng. Có những cầu thủ từ thế hệ vàng cách đây gần 20 năm đến giờ vẫn “chưa có gì”…