Thiền sư Minh Niệm và 'Rung cảm đầu đời'
Rung cảm đầu đời gồm 50 bài thơ được tác giả Lê Quốc Triều (thiền sư Minh Niệm, tác giả của các cuốn sách bestseller: Hiểu về trái tim, Làm như chơi)
Rung cảm đầu đời là tuyển tập gồm 50 bài thơ được tác giả Lê Quốc Triều (thiền sư Minh Niệm) sáng tác rải rác từ những năm học lớp 3 đến lớp 9. Tập thơ mở ra khung trời tuổi thơ tại miền quê xanh mướt, thuở còn chưa có ti-vi, phim ảnh, internet… Như chính thầy nhận định: “Tôi và những bạn bè đồng trang lứa chỉ biết có hai đối tượng, đó là con người và thiên nhiên. Vì vậy mà sự thấu hiểu và cảm thông đối với những người thân, hay sự gắn bó, tôn trọng môi trường sống trở nên sâu sắc hơn và là một phần giá trị bậc nhất của con người”.
Chính vì thế, mỗi bài trong tập Rung cảm đầu đời ghi lại cái nhìn trong trẻo, thuần khiết của một đứa trẻ đối với từng nhân vật hay sự kiện xảy ra trong đời sống. Đó có thể là lời tâm tình đầy thấu hiểu về những người thân yêu trong gia đình; những kỷ niệm khó quên dưới mái trường, cùng thầy cô, bè bạn; là tình yêu thương dành cho những con vật nhỏ bé của một trái tim giàu xúc cảm; là niềm gắn bó với quê hương yên bình hay những trò chơi thuở bé thật khó quên…
Và trong tập thơ này, có cả những dự cảm đầy tiếc nuối của một đứa trẻ khi ngắm nhìn cảnh sông nước đồng quê…“Ơi đò ơi, bây giờ là tháng Tám/Nhịp cầu tre đã vắt vẻo trên sông/Bước qua cầu sao dạ cứ mênh mông/Sợ cầu gãy hay sợ đò quạnh vắng?" (trích Thương quá con đò).
Trong Rung cảm đầu đời, những ký ức tuổi thơ còn được hiện lên sống động qua nét vẽ của họa sĩ Thông Nguyễn với 80 trang sách được in màu hoàn toàn. Về tập thơ này, nhạc sĩ Phó Đức Phương nhìn nhận: “Thơ của bé Lê Quốc Triều hồn nhiên như cỏ cây, hoa lá. Điều đấy không phải ai muốn là thể hiện được. Nó là tự nhiên – một thứ của trời, của đất, của cuộc sống và vũ trụ này. Nó là một điều hết sức khác biệt – rất thiền, không chứa đựng mong muốn nhiều nhặn hay truy đuổi một thứ gì ghê gớm. Nó cũng giản dị như hoa đến thì thì hoa nở”.
Theo nhạc sĩ, "đọc những bài thơ này làm cho người ta cảm thấy như mình vừa bắt gặp được một rặng tầm xuân còn đang nở dọc lối đi, chúng vô cùng hồn nhiên, rất bình thường nhưng đang hoàn thành trách nhiệm cao cả của chúng, mấy đóa tầm xuân ấy cũng không cần biết đến suy nghĩ của tôi, hay lòng tôi yêu chúng đến nhường nào...".